Như Phương

Gọi Đàn


Trên trời có đám mây xanh
Bên bờ sông vắng có anh đợi nàng
Hắt hưu trong nắng thu vàng
Lá rơi rơi rụng cho tràn nhớ thương
Nỗi lòng sao mãi vấn vương
Nàng đi theo gió muôn phương chẳng về
Để anh tâm sự não nề
Nuôi bao hy vọng nàng kề bên anh
Trời xanh sao mãi vẫn xanh
Để anh sao mãi mong manh đợi chờ
Hãy tìm về chốn rừng mơ
Nơi ta hò hẹn mong chờ bấy lâu

 

Như Phương

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Gọi Đàn"